Cái này không giống như một vị hoàng đế, lại giống như một danh sĩ thích du sơn ngoạn thủy, Tây tuần cũng không phải là không có nguyên nhân, ba năm nghiệp lớn, Tùy Dạng Đế phái binh hùng tướng mạnh tới Tây Vực, đánh tan dân tộc Thổ Dục Hồn, thiết lập bốn quận.
Lúc này đi tuần dĩ nhiên là Tuyên dương võ huân, bình định Tây Bắc.
Trịnh Ngôn Khánh đẩy cửa sổ trúc ra, một luồng gió lạnh tràn vào khiến cho nhiệt độ trúc lâu liền trở nên có nhiệt độ thấp đi rất nhiều.
- Ngôn Khánh ca ca, huynh có nghe gì hay chưa?
Trịnh Hoành Nghị ngồi trong thư phòng cùng với Từ Thế Tích bên cạnh chơi đùa với nhau, thấy Ngôn Khánh quay lại thì cười hì hì nói.
Đậu Phụng Tiết đã đi nhưng không có nghĩa là Trịnh Ngôn Khánh có thể an tĩnh.
Sắp tới cuối năm, Nhan Sư Cổ lâu rồi vẫn chưa về nhà cho nên muốn quay về. Trịnh Nhân Cơ cũng không giữ lại được, có khả năng khi Nhan Sư Cổ quay về việc học của Trịnh Hoành Nghị và Từ Thế Tích sẽ bị chậm trễ.
Trịnh Hoành Nghị đã mười ba tuổi, năm sau sẽ phải nhập quan học, đây là thời điểm khẩn yếu.
Cho nên Thôi phu nhân nói:
- Nhan tiên sinh phải về nhà tế tổ, đây là chuyện không thể ngăn cản được.
- Việc học của Hoành nghị và Thế Tích không thể trì hoãn, không bằng để cho bọn họ đi Trúc Viên, chàng thấy thế nào?
Từ khi Trịnh Ngôn Khánh chủ động tới nhà, Thôi phu nhân đã mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964851/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.