Cho nên càng nghĩ càng thấy Trưởng Tôn Thịnh là hợp nhất.
Xem ra sư phụ đã chuẩn bị sẵn cho mình một bước để mình có thể vững vàng trên quan trường.
Ngôn Khánh sau khi thu bức thư lại, ngồi yên một lát để ổn định tâm tình.
- Ngôn Khánh, ta phải đi rồi.
Đậu Phụng Tiết đột nhiên mở miệng, thanh âm rất nhẹ.
Trịnh Ngôn Khánh quay đầu lại, chỉ thấy Đậu Phụng Tiết đã sắc trà xong, rót cho hắn một chén.
- Được, hôm sau ngươi lại tới đây thăm ta.
Đậu Phụng Tiết nó:
- Không phải, ý của ta là ta sắp phải rời khỏi Lạc Dương rồi.
- Rời khỏi Lạc Dương, đi đâu vậy?
- Phụ thân buổi trưa có hỏi ta, có muốn cùng ông ấy đi Tư Dương không?
Trịnh Ngôn Khánh bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra Đậu Quỹ đã thông suốt, muốn dẫn Đậu Phụng Tiết đi cùng mình.
Thật không uổng công hắn thuyết phục Đậu Quỹ, nói không chừng hai người bọn họ ở cùng một chỗ, Đậu Phụng Tiết không còn cô đơn như trước kia.
Đây chẳng phải là điều hắn hy vọng hay sao?
- Đậu Phụng Tiết, được vậy thì ngươi phải cao hứng mới đúng, ngươi hôm nay tại sao không nói cho ta biết.
Đậu Phụng Tiết gật đầu:
- Lúc đầu ta đúng là rất vui vẻ, nhưng mà sau đó...
- Sao vậy?
- Nếu ta đi Tư Dương, thì sau này không có cách nào chơi cùng với ngươi rồi.
Đậu Phụng Tiết ngẩng đầu nhìn Trịnh Ngôn Khánh, đôi mắt hồng hồng rồi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964847/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.