Sau khi lấy được ba bức hán bia ngụy thiếp, Trịnh Ngôn Khánh liền rời khỏi Lạc phổ thư quán.
Ngôn Khánh lúc đi về suy nghĩ về chuyện Tùy Dạng Đế xây dựng Lạc thành, khai quật kênh đào, đây chính xác là một chuyện tốt.
Nhưng không thể phủ nhận rằng hắn đã bóc lộc sức dân quá mức, làm cho bọn họ quá mệt mỏi. Hà Nam doãn có tới hai mươi vạn gia đình, gần trăm vạn nhân khẩu thế nhưng mới ba năm đã bị bóc lột vô cùng.
Ở trong thành Lạc Dương phồn hoa, dĩ nhiên không nhìn ra những chuyện này.
Nhưng đi ra ngoài thành Lạc Dương, nhìn những thổ địa bắt đầu bỏ hoang kia thì có thể nhận ra, Tùy Dạng Đế hao phí sức dân đến mức nào.
Không thể nói Tùy Dạng Đế là người xấu nhưng Dương Quảng thực sự quá cực đoan hóa tư tưởng quân chủ rồi.
Quân chủ như vậy thường thường sẽ làm ra chuyện hao tiền tốn của, hại dân vô cùng.
Ngôn Khánh trong lòng thở dài một hơi, sau đó hắn nhẹ nhàng khẽ thúc con thanh lừa, con thanh lừa lập tức đi nhanh hơn một chút.
Trở lại trúc viên, ba lão đầu tử hiện tại đều nghỉ ngơi ở bên trong.
Đêm qua bọn họ không ngủ tốt, hiện tại đã an ổn.
Ngôn Khánh đem con thanh lừa giao cho Mao Vượng, sau đó đi vào trong trúc lâu của mình. Chỉ thấy Mao Tiểu Niệm đã đi tới, sau lưng là Tứ Nhãn và Tế Yêu.
- Thiếu gia, Đậu công tử ở trên lầu chờ công tử đã một ngày rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964845/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.