Lạc Phổ thư quán nằm ở phố Đại Đồng, phía nam lạc thành, gần kiến quốc môn.
Quy mô của đại đông xem ra kém Lạc thành phồn hoa, nhưng lại có một khí tức tao nhã khác.
Ở đô thị ngư long hỗn tạp,loại người nào cũng có.
Đến quan lại quyền quý, từ người buôn bán nhỏ cho tới khách qua đường cũng đều xuất hiện. Còn có thương nhân Hồ khách nữa, ở đây tửu quán mọc lên san sát như rừng, không khí rất tốt nhưng không ồn ào, những người tới nơi này hầu hết là để tĩnh dưỡng.
Lạc phổ thư quán đặt ở một vị trí vô cùng bắt mắt.
Trong Lạc phổ thư quán, có treo hai câu thơ đối mà Ngôn Khánh tặng cho Lạc Phổ tiên sinh: Thư sơn hữu lộ cần vi kính, Học hải vô nhai khổ tác chu
Hai câu này được rất nhiều người tu học coi là lý lẽ.
Ở trên giá sách là chồng chất thư tịch, toát ra mùi hương nhàn nhạt.
Trịnh Ngôn Khánh đem con thanh lừa buộc lại rồi bước vào trong thư quán.
Tiểu nhị là người có trí nhớ tốt, hắn nhận ra Trịnh Ngôn Khánh liền vội vàng tiến tới cười hì hì mà nghênh đón:
- Trịnh công tử, công tử cuối cùng đã đến.
Ngôn Khánh cười cười:
- Cái gì mà cuối cùng đã tến, từ này từ đâu đến vậy?
- Công tử không biết, tiên sinh được mấy cuốn hán bia thời ngụy thiếp, những ngày nay không ít người hỏi thăm tới nhưng tiên sinh nhất định không bán, luôn miệng nói chờ công tử tới. Nếu công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964835/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.