Có khách nhân nói:
- Tên tiểu tử, này sao ngươi lại nói như vậy? Uy Nô thiếu chút nữa là đả thương con dân Dại Tùy, Hùng Đại Hải cũng vì cứu người mới nổi lên xung đột, chẳng lẽ ngươi thấy tính mạng của con dân Đại Tùy không đáng giá sao?
- Ta không nói như vậy....
- Các ngươi đừng cãi nữa, nghe tiểu nhị nói xem, đến rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Tên tiểu nhị kia dương dương đắc ý nói:
- Yến Nhân Đài đâm đơn kiện nói Hùng Đại Hải là vung đao giết người, hơn nũa Hùng Đại Hải ở quan tòa cũng không phủ nhận điều này, huyện lệnh đại nhân cho rằng, nếu là vung đao giết người thì là vô tình hay cố ý, nếu là vô tình thì theo Khai hoàng luật chúng ta, chỉ bị giam ba năm mà thôi.
Trịnh Ngôn Khánh lấy từ trong túi tiền ra năm đồng đặt lên trên bàn.
- Tiểu Niệm chúng ta đi thôi.
Hắn không muốn nghe tiếp nữa, tất cả đều như hắn đoán, Hùng Đại Hải thậm chí bị miễn xử phạt ba mươi trượng, đây là một kết quả viên mãn rồi... Hơn nữa Ngôn Khánh cũng thấy con dân Lạc Dương không có ý kiến gì, điều này rất trọng yếu, vì nhiều khi Tư Lệ Đài xem xét hình án, xuất phát từ dân ý.
Người của Lạc Dương thành đã không có y kiến, để xem đám Uy Nô quốc kia xử lý tình huống thế nào.
Nếu như Uy Nô quốc cũng không dị nghị điều gì, Tư Lệ Đài cũng không hỏi đến điều này, đợi ba năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964832/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.