Nghe thấy Đậu Uy hỏi han, hắn nhịn không được gật gật đầu:
- Kẻ này không thể tầm thường, Hiếu Cơ phiêu linh nhiều năm mà có được người này cũng xem như là an ủi.
- Chỉ là ngươi xác định đứa nhỏ này là con của Hiếu Cơ sao?
- Rất nhiều dấu hiệu, có đến tám phần mười là đúng.
Đậu Uy nói:
- Trịnh gia thu dưỡng đứa nhỏ này đúng vào thời điểm Ninh Trường Chân thiêu đốt thôn dân. Chu Sơn cách Tị Thủy Quan không tính là xa, nếu như đứa nhỏ này không phải là con của Hiếu Cơ thì trên đời này làm sao có chuyện trùng hợp như vậy được? Hiếu Cơ cũng nói, đứa nhỏ này giống hệt như mẹ nó, ta chưa từng thấy con dâu của ta, nhưng chính Hiếu Cơ làm sao có thể nhận lầm được?
Lý Uyên chấp nhận trong lòng.
- Chỉ là hiện tại còn thiếu chút chứng cứ.
Ngày đó Ninh Trường Chân tàn sát thôn dân, đã tìm được thi thể của Hiếu Cơ nhưng chưa tìm được thi thể của Ngôn Hổ, Ngôn Hổ võ nghệ không tầm thường, nếu nói hắn có thể mang hài tử ra ngoài thì cũng không phải là không có khả năng, nếu như hiện tại Ngôn Hổ còn sống, tìm được hắn thì sẽ rõ ràng.
Lý Uyên cười khổ nói:
- Biển rộng mênh mông, Ngôn Hổ lại là người ổn trọng, muốn tìm ra hắn thì thật không dễ dàng.
- Đúng vậy, cái khó chính là ở đây.
Lý Uyên và Đậu Uy ngồi ở trong phòng, cùng nhau cười khổ.
Hồi lâu sau, Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964805/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.