Ngôn Khánh bất đắc dĩ nhìn Đỗ Như Hối, sau đó đứng dậy đi xuống lầu.
- Trương Tam ca.
Ở trước trúc lâu đã có mười mấy cẩm y nam tử.
Người cầm đầu chính là Trương Trọng Kiên, sau lưng hắn còn có một thiếu niên khô ngô, da mặt đen nhánh, hình dạng oai hùng.
- Ha ha, Ngôn Khánh tiểu đệ, lâu rồi không gặp, đệ càng ngày càng tuấn tú.
Trương Trọng Kiên hào sảng cười to, cất bước đi tới ôm lấy Trịnh Ngôn Khánh, sau đó nói tiếp:
- So với trước kia, danh khí của đệ cũng cao hơn rồi.
Ngươi vừa gặp ta, đã ôm đầu ta, biểu thị cao lớn hơn ta sao?
Trịnh Ngôn Khánh không thích như vậy nhưng cũng không đẩy ra.
Ai bảo hắn là tiểu hài tử...
- Đến đây, ta giới thiệu cho đệ, đây là đệ tử của một người bạn của ta.
Trương Trọng Kiên nói xong buông Trịnh Ngôn Khánh ra, kéo tay của hắn giới thiệu với thiêu niên kia:
- Lần này ta đi Lan Châu kết giao được với một người bạn tốt chính là Tiết Cử, người này chính là con trai của Tiết Cử, Tiết Nhân Cao... Nhân Cao đây là Trịnh Ngôn Khánh mà ta đã nói, Ngỗng công tử đại danh đỉnh đỉnh, Bán Duyến Quân cũng chính là hắn.
- Tạ hạ là Tiết Nhân Cao.
Tiết Nhân Cao tiến tới chào Trịnh Ngôn Khánh.
Trịnh Ngôn Khánh cũng vội vàng chắp tay sau đó cất tiếng nói:
- Ta tên Trịnh Ngôn Khánh.
Hai người nắm lấy tay nhau, đột nhiên Trịnh Ngôn Khánh nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964796/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.