Đỗ Như Hối cười nói:
- Hắn đi Lan Châu làm việc... Chỉ là trước đó vài ngày, hắn phái người đưa tới một phong thư, nói là có thời gian sẽ tới thăm đệ, còn nói sẽ mang tới một phần lễ vật. Về phần của ta thì ta theo gia tổ, đi tới đây trong đêm ngày hôm qua.
- Phòng đại ca cũng là theo huynh sao?
Phòng Huyền Linh lắc đầu:
- Cũng không phải, ta muốn đi Thấp Thành đảm nhiệm chức vụ Thấp Thành Úy, vừa vặn gia phụ gửi thư muốn ta xem qua cho nên mới tới Lạc Dương.... Hôm nay sau giờ ngọ, ta muốn chạy tới Trường Cát bái kiến phụ thân rồi tới Thấp Thành.
Phòng Huyền Linh sau khi đỗ tiến sĩ chỉ đảm nhiệm chức vụ Võ Kỵ Úy Võ Tán Quan.
Mà đảm nhiệm chức vụ Thành Úy là quan thực quyền, xem như được thăng chức rồi.
Trịnh Ngôn Khánh vội vàng đứng lên nói:
- Đã như vậy Phòng đại ca nhất định phải ở nhà đệ ăn cơm ròi.
Lúc này thời điểm cũng không còn sớm, chạy về Lạc Dương cũng khó khăn.
- Chi bằng ở đây dùng cơm, ăn cơm xong còn có thể nghỉ ngơi một lúc, đường xá xa xôi còn rất mệt mỏi.
Phòng Huyền Linh nhìn thoáng qua Đỗ Như Hối, thì Đỗ Như Hối lộ vẻ như để ngươi làm chủ.
Hắn lập tức đứng dậy nói:
- Ý tốt của công tử, vốn là không nên từ chối, nhưng ta cùng với Đỗ Như Hối ngày hôm nay còn phải tụ hợp với Đỗ Công bộ, thật sự có lỗi... Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964746/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.