Ngay từ đầu, Nhan Sư Cổ chỉ đọc nội dung.
Sau đó hắn nhịn không được thầm nghĩ:
- Đứa nhỏ này có thể viết ra văn chương như vậy, thật không đơn giản.
Tuy nhiên thời gian trôi qua, sắc mặt của hắn đã thay đổi.
Lúc đầu Ngôn Khánh vẫn dùng thể chữ Lệ làm chủ.
Nhưng càng về sau hắn càng hào hứng, bút lông biến hóa, thể chữ Lệ dần biến thành thể chữ Nhan Khải thư.
Hơn nữa chuyển biến này vô cùng tự nhiên trôi chảy, nhìn không ra nửa điểm gượng ép.
Bản thân của hắn cũng giỏi về thư pháp, mặc dù không có danh khí như Âu Dương Tuân hay Trí Vĩnh nhưng cũng là người nổi bật trong đám bạn cùng lứa.
Lúc trước thể chữ Nhan này hắn đã từng nhìn qua, tán thưởng không thôi.
Thật giả có thể thấy được, thể chữ ở đoạn văn sau, so với Vịnh Ngỗng thể ở quán rượu Yển Sư giống như cùng một người.
Nhan Sư Cổ cho dù là kẻ ngu cũng nhìn ra đầu mối.
Tổ tông của ta ơi, Ngỗng công tử chính là Trịnh Ngôn Khánh .
Nghĩ lại, Ngôn Khánh hoàn toàn không giống những hài tử khác. Hắn biết Tam Quốc, tuy đem Tam Quốc sửa đổi hoàn toàn nhưng không thể phủ nhận hắn không hiểu Tam Quốc thì làm sao viết được Tam Quốc Diễn Nghĩa. Nếu như hắn là Ngỗng công tử thì nói, hắn đánh cuộc với Nhan Sư Cổ cũng là đúng rồi. thậm chí hôm nay hắn dám chửi cả Trịnh Nhân Cơ cũng có giải thích hợp lý.
Người tài năng bậc này, tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964723/quyen-1-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.