Thôi Đạo Lâm vội vàng tươi cười nói:
- Trịnh ca, đây cũng là do ta quá tức giận, nhất thời cấp bách... người đâu đem tên gia nô và tên tiểu tạp chủng này mang về cho lão gia xử trí.
Nói xong hắn nhìn cây bút lông rơi xuống đất rồi nói:
- Trịnh ca nhi, ngươi xem này, những cây bút lông này là hàng thượng đẳng ở Tuyên Châu, nếu như không phải ăn trộm thì làm sao có được? Ta thấy đám giấy bút này cần phải thu thập, đem tới trước mặt đại lão gia làm chứng vật.
Trịnh Ngôn Khánh đã cảm thấy đây là một âm mưu.
Lúc bị áp bức, hắn đột nhiên giãy dụa hô to:
- Trịnh thúc thúc, xin thúc thức tới Đậu gia học xá tìm Lý Cơ tiên sinh, ông ấy có thể làm chứng cho ta.
Trịnh Vi Thiện khẽ giật mình rồi nhìn lại Trịnh Ngôn Khánh.
Thôi Đạo Lâm cười lạnh nói:
- Ngươi cho dù tìm Thiên vương lão tử cũng không có tác dụng.
Mấy tên gia nô áp giải Trịnh Ngôn Khánh và Trịnh Thế An tổ tôn ra bên ngoài.
Trịnh Vi Thiện đi sau cùng, do dự một lát rồi ngoắc một tên gia nô tới, nhẹ giọng phân phó:
- Ngươi mau tới học xá Đậu gia, tìm một người tên là Lý Cơ, nói là Trịnh Ngôn Khánh gặp nạn, cần hắn cứu giúp.
Đêm tối thâm trầm, Trịnh Nhân Cơ ngồi ngay ngắn trước Trịnh phủ đường, mặt trầm như nước.
Vốn Trịnh Nhân Cơ có một đai lưng tổ truyền, chính là Đường nghê đai lưng, trong đó lót tơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964714/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.