Nhà cửa cao thấp hơn mười miệng ăn, cơ hồ đều dựa vào tiệm sắt mà sống... Hôm nay bọn họ cũng chỉ miễn cưỡng mà sống tạm mà thôi.
- Hắc tử.
Hùng Đại Hải nghe có người gọi hắn liền ngẩng đầu. Thấy Trịnh Ngôn Khánh hắn liền khờ khạo đáp:
- Có chuyện gì vậy?
- Đây là cái cày phải không?
- Đúng vậy.
Hùng Đại Hải ở bên cạnh thổi ống bễ, lại vừa giải thích:
- Gia gia ta nói, cày này ở Lạc Dương là cái cày tốt nhất, ngươi xem đi đầu cày rất sắc bén, cái cày này cày ruộng vừa nhanh vừa tốt, những nhà khác căn bản không thể nào so sánh.
Trịnh Ngôn Khánh a một tiếng rồi ngồi xuống bên cạnh.
Ở bên cạnh Hùng Đại Hải có một cái cày vừa làm xong, nhưng Trịnh Ngôn Khánh lại cảm thấy, cái cày này quá cồng kềnh, lại thẳng tuột làm công việc canh tác thật rất bất tiện.
Nhưng không thể phủ nhận, phẩm chất của nó thực sự không kém.
Ngôn Khánh nhìn những cái cày này cẩn thận nhấc lên.
Cái này cũng khó trách, kiếp trước hắn nhìn những cái cày thì phần lớn là khúc viên cày hình dáng cong cong, mà Khúc Viên cày nổi danh ở Giang Đông, thời Hậu Đường mới xuất hiện, cày cong so với cày thẳng thì linh hoạt và khoa học hơn nhiều. Khúc Viên cày này sau khi xuất hiện mặc dù trải qua thời Tống thời Minh cấu tạo vẫn không có nhiều thay đổi, được xem là một đại phát minh.
Trịnh Ngôn Khánh đột phát ý tưởng, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964707/quyen-1-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.