Hùng Đại Chuy bừng tỉnh đại ngộ vỗ vỗ vai của Trịnh Ngôn Khánh, bàn tay của hắn cứng như một khối sắt nguội, Ngôn Khánh cương cường chống mới thoát khỏi lực tay của y.
Nhưng hắn lại không biết, Hùng Đại Chuy đang âm thầm gật đầu.
- Mũi to, Tôn nhi này của ngươi so với ngươi có khi còn mạnh hơn nhiều.
Trịnh Thế An cười hắc hắc, ngồi xuống bên cạnh, vẻ mặt đắc ý vô cùng, Ngôn Khánh cung kính ngồi phía sau ông, hắn không ngờ lại làm Hùng Đại Chuy mất hứng.
- Trịnh tiểu tử này tại sao lại ngồi xa vậy, xem thường lão đầu tử ta sao?
- Cái tên này, đừng nói bậy bạ, là Ngôn Khánh thủ lễ.
- Thủ lễ con khỉ... ở chỗ của ta không có nhiều quy củ như vậy, cứ giống như dưới trướng đô đốc năm đó, tùy ý là được rồi.
- Không được nói nhảm!
Trịnh Thế An hừ lạnh một tiếng rồi nói:
- Đại Chuy, hai năm qua ngươi tốt chứ?
- Tốt con khỉ.
Hùng Đại Chuy há miệng mắng:
- Cả ngày ở chỗ khỉ gió này, ta sắp bị kìm nén mà chết rồi. Ngươi nói đi, cả thiên hạ dừng ở đâu không dừng lại dừng ở nơi này? Trước đây ít năm còn chém chém giết giết, sinh ý của ta không đáng ngại, hiện tại không đánh nhau, ta cũ chẳng có thứ mà uống rượu ăn cơm.
Trịnh Ngôn Khánh không quan tâm tới bọn họ nói chuyện cho nên nhìn về bốn phía xung quanh.
Đột nhiên ánh mắt của hắn ngưng tụ.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964705/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.