Tôn Tư Mạc muốn nói ra suy nghĩ nhưng rồi lại thôi.
Hắn nhìn Trịnh Ngôn Khánh nhưng lại thấy niên kỷ của Ngôn Khánh còn quá nhỏ, cho nên cũng không hỏi thăm, thật ra lại khiến cho Ngôn Khánh cảm thấy thất vọng.
- Đi không xa nữa chính là linh đài Đông Hán, sao không tiến về trước mà đánh giá.
Đỗ Như Hối vội vàng gật đầu tỏ vẻ tán thành.
Đông Hán linh đài, là nơi xảy ra hiện tượng thiên văn ở Đông Hán, nổi tiếng với khoa học thiên văn. Thời Tây Tấn, linh đài do Tư Mã thị sử dụng, chỉ là hôm nay cũng giống như trường thái học đã tàn lụi.
Trịnh Ngôn Khánh kiếp trước từng đi qua di chỉ này, nói thật hứng thú khôn nhiều.
Nhưng Tôn Tư Mạc đã nói ra, hơn nữa Đỗ Như Hối cũng tỏ vẻ đồng ý hắn dĩ nhiên là không cự tuyệt. Trong lòng Ngôn Khánh thầm nghĩ, nhã hứng của cổ nhân thật là sâu, sau đó rời khỏi theo Tôn Tư Mạc. Đúng vào lúc này, Đỗ Như Hối ở sau lưng kêu a lên một tiếng, chỉ thấy Tôn Tư Mạc buông cánh tay của Ngôn Khánh ra, Trịnh Ngôn Khánh cũng không nhìn thấy Tôn Tư Mạc di động thế nào chỉ thấy Tôn Tư Mạc đã xuất hiện ở bên cạnh Đỗ Như Hối mà nâng đỡ tay hắn lên.
- Dưới chân lầy lội nên cẩn thận một chút.
Tôn Tư Mạc nói xong liền nhớ tới Trịnh Ngôn Khánh.
Hai mắt của Trịnh Ngôn Khánh mở to ra, Tôn Tư Mạc này cũng là cao thủ hay sao|?
Hắn luyện tập Hàng Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964636/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.