Ngồi ở trong xe, Trịnh Thế An vẻ mặt lộ ra nghiêm túc nói:
- Ngôn Khánh, gia gia mặc kệ con sau này có tiền đồ thế nào, nhưng nhớ kỹ không thể nói cho bất kỳ ai chuyện của Đóa Đóa, nếu không sẽ dẫn tới đại họa thiên địa.
- Tại sao?
Trịnh Ngôn Khánh hơi kháng cự.
Trịnh Thế An thở dài nghiêm mặt nói:
- Trước kia, ta chỉ cho rằng mẹ con Từ Mẫu là quý tộc rủi ro, cho nên cũng không để ý, nhưng mà hiện tại thì xem ra không phải thế, lão gia nhìn thấy phong thư lập tức hủy đi, không cho bất kỳ ai biết, ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy qua lão gia cẩn thận như vậy, ngày hôm nay người đưa tin luôn miệng nói tiểu thư, cho nên cho thấy Từ Di không phải là gia tộc lụi bại, quả thật...
Quả thật điều gì?
Trịnh Thế An không nói ra.
Nhưng Ngôn Khánh biết lời của hắn có ý:
- Từ Mẫu cùng Đóa Đóa nhất định là người mưu nghịch.
Lúc còn hài nhi, hắn đã từng nghe lén Từ mẫu và Đóa Đóa nói chuyện với nhau, lúc ấy Từ Mẫu đề cập đến đương triều Thượng Trụ quốc, Tống Công quóc, Võ hầu đại tướng quân, nhưng Trịnh Ngôn Khánh mơ hồ suy đoán, Từ Mẫu khẳng định có quan hệ với những người mưu nghịch.
Hiện tại Trịnh Thế An ở bên cạnh xác nhận, hắn lại có một tư vị khác.
Ngôn Khánh khẽ cúi đầu xuống, một lát sau cất tiếng nói:
- Gia gia, người yên tâm đi.
Hắn không đáp ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964634/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.