Trịnh Ngôn Khánh chưa từng nhìn thấy qua Trịnh Thường nhưng không phải là hắn không biết Trịnh Thường. 
Ở An Viễn đường hắn phải lưu ý mỗi người, đặc biệt là các đại nhân vật ở đây, kiếp trước trải qua hai mươi năm làm quan, sớm đã hình thành nên thói quen lưu tâm ở nơi hắn, hôm nay hắn chỉ là một tên nô bộc, tính mạng nằm trong tay của người khác, không nhìn mặt nói chuyện thì chắc chắn tai vạ sẽ đến nơi. 
Cũng may là hắn chỉ là một tiểu hài tử, ở An Viễn đường mọi người nói chuyện cũng không để ý lắm với hắn. 
Căn cứ vào tình hình, Trịnh Thường tính tình cũng không khác với Trịnh Đại Sĩ là bao, Trịnh Đại Sĩ tính tình hào sảng, mặc dù cẩn thận nhưng cũng không câu nệ tiểu tiết, mà Trịnh Thường thì tâm tư thâm trầm, không dễ dàng đoán được. 
Nói cách khác, Trịnh Thường rất khó đoán. 
Mấy tháng trước còn nói tiền đồ của mình rộng lớn, nay đã bỏ đi chức quan. 
Nếu đổi là một người khác chưa chắc Trịnh Ngôn Khánh đã chú ý, nhưng Trịnh Thường thì không giống, hắn chính là nhân vật số hai ở An Viễn đường, địa vị không hề thấp, ít nhất trước mắt, vận mệnh của Ngôn Khánh với An Viễn đường liên hệ một chỗ, cho nên không thể lưu ý, không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy chuyện này ẩn náu bí mật không cho người khác biết. 
Ăn cơm tối xong, Trịnh Thế An liền đi ngủ. 
Dù sao tuổi của ông cũng đã không còn nhỏ, tình hình lại phức tạp, tâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964613/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.