Gió thổi tuy không mạnh nhưng cũng đủ làm cho Lý Kiến Quốc rét thấu xương. Lý Kiến Quốc không biết đây là thời kỳ gì cũng không biết lúc này là mùa gì, nằm ở trong khe đá, tuy có dây leo che chắn gió lạnh nhưng vẫn khiến nó dường như muốn bị đông cứng. Dù sao hiện tại nó cũng chỉ là một đứa trẻ, thể chất cho dù tốt đến đâu cũng không thể chịu nổi. 
Khe hở không lớn, thậm chí không có cách nào xoay người. 
Lý Kiến Quốc mở to mắt, cảm giác đói khát lập tức vọt tới. 
Quỷ dị biến thành hài nhi, lại quỷ dị gặp tao ngộ đuổi giết.... Lý Kiến Quốc hơi lo lắng, liệu Ngôn Hổ có thể thoát khỏi sự đuổi giết của Ninh Trường Chân hay không. Nó tuy không hiểu gì nhưng cũng có thể nhìn ra, lúc Ngôn Hổ và hắn ly biệt thân thể đã bị trọng thương. 
Giống như là một vở kịch võ hiệp. 
Ninh Trường Chân? 
Thật sự là một cái tên lạ lẫm... 
Vừa nghĩ tới tao ngộ đủ loại của mình, đầu óc của Lý Kiến Quốc liền trở nên hỗn loạn. 
Ánh trăng như tắm, theo khe hở mà rọi vào. 
Nơi này tựa hồ là một nơi hoang vắng, màn đêm hoang vắng, tại dãy núi phía xa xa truyền tới từng đợt thanh âm sói tru. 
Lý Kiến Quốc hơi sợ hãi nhưng cũng không thể làm gì. 
Ngôn Hổ đem hắn để lại ở đây hình như là lúc buổi trưa. 
Lúc này đã vào buổi tối, ước chừng cũng phải tám giờ, Ngôn Hổ hiện tại vẫn chưa quay lại, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soan-duong/2964600/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.