Mạc Quân Thần mời bác sĩ tâm lý nổi tiếng nhất phía bắc đến khám bệnh cho cô. Bệnh tình của cô dạo này như càng nặng, đến bác sĩ nam muốn kiểm tra bệnh cũng phải tiêm thuốc an thần cho cô.
Ngày ngày nhìn qua qua tấm kính phòng bệnh, dáng vẻ thơ thẩn ngồi trên giường bệnh ấy, anh thật không chịu nổi.
Bác sĩ tâm lí tên Vương Sùng Quân, trợ lí tên lâm Nhã, vì được kể về bệnh của cô nên anh ta mang theo trợ lí để dễ tiếp cận với bệnh nhân.
Vương Sùng Quân khẽ cười:'' Anh đừng quá lo lắng, bệnh nhân bệnh không quá nặng vẫn có thể chưa được.''
Trợ lí bện cạnh anh mở bệnh án của Trác Nhiên ra, nói:'' Cô ấy là vợ anh? Gần đây lại xảy ra chuyện bắt cóc? Mạc Tổng, trước kia anh có phải đối xử với cô ấy rất tệ bạc không?''
''Lâm Nhã!'' Vương Sùng Ân nhắc cô.
Lâm Nhã phớt lờ anh ta, quay ra nói tiếp,'' Bây giờ mấy người có tiền hay chơi trò mèo vờn chuột, đối xử tệ bạc khiến người ta đau khổ, tâm lý bất ổn rồi lại muốn tìm bác sĩ cho họ, mong muốn tiếp tục vờn con mồi.''
Mạc Quân Thần nhếch môi,'' Vợ tôi, không phải con mồi.''
''Lâm Nhã, em có ảnh hưởng tâm lý à? Hay đã từng trải qua.'' Vương Sùng Ân nhăn mặt quay ra.
''Sùng Ân, anh có sở thích biến thái ấy à?''
Nhìn hai người trước mặt liếc mắt đưa tình, Mạc Quân Thần tức giận, nhưng ngoài mặt vẫn là vẻ lạnh lùng:'' Thôi đi, ân ái thì về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-yeu-2/2305228/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.