Lâm Nhã mỗi ngày đều đến phòng bệnh của Trác Nhiên, cũng được một tuần vẫn không moi được tin tức gì từ cô cả. Chỉ biết lắc đầu rồi nhìn ra cửa sổ như người mất hồn Câu duy nhất cô nói từ lúc hai người gặp nhau là:'' Người thân đều không còn ai cả.''
Mấy lần Lâm Nhã tiến hành thôi miên, nhưng biểu hiện đều là sợ hãi, khóc, rồi lẩm bẩm tên của ai đó.
Hôm nay như mọi lần, Lâm Nhã đến phòng khám của Trác Nhiên, cầm những câu hỏi được Vương Sùng Ân biên soạn sẵn, Lâm Nhã có hơi thắc mắc nhưng vẫn làm theo.
Lâm Nhã cười chuyên nghiệp, tay bóc quả quýt đưa cho Trác Nhiên.
''Xin chào. Tôi là Lâm Nhã, nhớ tôi chứ?''
''...''
''Cô có thể trả lời tôi một vài câu hỏi đơn giản không?''
Gật.
Thật ra Trác Nhiên bình thường khá phối hợp, cô cũng không phát bệnh trong quá trình nói chuyện giữa hai người.
''Cô tên gì?''
''Trác Nhiên.''
''Quê quán?''
'' Biệt viện Trác Gia.''
''Sống cùng với ai?''
''Trác Y Y.''
''Bố mẹ cô là ai?''
''Trác Hoan, Mộc Kha.''
''Bao nhiêu tuổi?''
''Hai sáu.''
''Có người yêu hay chưa?''
''Nghiêm Triết.''
Xoảng.
Mạc Quân Thần nghe những câu trả lời của cô, ly rượu trên tay tuột xuống lúc nào không biết. Những điều anh nghe, sao có thể tin được.
Trên màn hình lại là tiếng của Lâm Nhã:'' Vậy, cô có biết Hiểu Linh Hy là ai không?''
''Không.''
''Vậy, Mạc Quân Thần thì sao?''
''Không biết.''
''Vậy, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-yeu-2/2305227/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.