Hiểu Linh Hy tựa người vào tường, cố gắng nhấc hai chân nhưng lại mềm nhũn run rẩy không thể bước tiếp bước thứ hai, đau đớn ngã khuỵu xuống.
Hơn một năm trước, lần nữa được sống lại, phát hiện bản thân là một người khác, cô không muốn biết chuyện gì đã xảy đến, chỉ cố gắng chấp nhận sự thật hiện tại. Thân xác này tên – Mạn Chi Hoa, cuộc sống của cô ấy thật thoải mái khiến cô không muốn nhìn về cuộc sống trước kia của mình. Ít nhất cô ấy có người đàn ông yêu mình sẵn sàng chết vì mình, còn cô chẳng có gì, cuộc sống theo sự an bài của người khác.
Lê thân thể, cố nhấc người lên xe lăn, Hiểu Linh Hy cười, nụ cười vui vẻ, từ một năm trước cô đã tự nhủ bản thân phải thật vui vẻ, cô nhất định có được hạnh phúc của mình, nhất định.
Phía cửa nghe tiếng ầm ĩ, cô khẽ cười, mẹ của thân xác này rật sự rất tuyệt, chưa thấy mặt nhưng đã nghe thấy tiếng, đặc biệt yêu thương cô, tuy gia đình không đầy đủ như trước kia nhưng có người thân yêu thương, chỉ thế là đã quá tuyệt vời rồi. Cô một năm nay vẫn luôn coi bà ấy là mẹ, như mẹ ruột của mình.
"" Con gái, xem mẹ mua vịt quay về này, bố con nay về muộn nên mẹ con mình ăn trước nhé.""
Mạn gia ngày trước cũng có tiếng, nhưng ba năm trước đột nhiên phá sản, sau khi trả nợ liền đi về nơi này sống, cuôc sống cũng không nghèo túng. Cũng chỉ vì Mạn gia phá sản mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-yeu-2/2305204/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.