Thấy Sở Phi Dương xuất quỷ nhập thần xuất hiện trước cửa Thần Vương phủ, Giang Mộc Thần theo phản xạ cứng người lại, đẩy cao đề phòng cảnh giác, nháy mắt liền vẫy lui người săn sóc dâu, cánh tay duỗi ra liền ôm tân nương phủ khăn hỉ màu đỏ vào lòng rồi mới lạnh lùng nhìn Sở Phi Dương, chậm rãi nói bằng giọng lạnh như băng: "Sở Tướng có ý gì đây? Nếu đến chúc mừng bổn vương cưới trắc phi vì sao lại lén bắn tên vào hỉ đường, đây là không coi Thần Vương Phủ ta vào mắt à?"
Nhìn Giang Mộc Thần đang khẩn trương lại cố tỏ ra trấn định, cặp mắt của Sở Phi Dương hơi nheo lại, giọng nói như hàn băng vạn năm truyền đến trong tai từng khách có mặt ở đây: "Bản tướng tất nhiên là không biết vì sao vương gia chỉ không mời mỗi bản tướng mà thôi, một ngày vui như thế này mà vương gia lại keo kiệt với ta một chén rượu sao? Quả khiến người ta đau lòng mà, chẳng lẽ tân nương có bí mật đen tối gì khiến vương gia muốn né tránh bổn tướng như vậy sao?"
Dứt lời, tất cả mọi người liền thấy Sở Phi Dương phi thân xuống ngựa, một thân hàn khí từng bước đi vào đại môn Thần Vương phủ, trực tiếp bước thẳng vào hỉ đường.
"Nếu Sở Tướng tự mình đến chúc mừng thì Thần Vương phủ tất nhiên không dám lãnh đạm rồi. Người đâu, dọn chỗ cho Sở Tướng!" Nguyên Đức Thái Phi tất nhiên đã phát hiện ra vẻ khác thường trên mặt Giang Mộc Thần, trong lòng tuy đầy nghi ngờ nhưng trước mặt nhiều quan lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vuong-phi/1677206/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.