"Tâm tình biểu tỷ thật tốt, trời nóng như vậy mà vẫn có thể chịu được!"
Nhìn Khúc Phi Khanh đang cẩn thận cầm cây kim mà thêu lên từng đường đóa hoa mẫu đơn màu đỏ, Nhạc Dao thì đang đứng một bên phe phẩy chiếc quạt được làm bằng lông ngỗng giúp Khúc Phi Khanh đỡ nóng. Nhìn cảnh một chủ một tớ như vậy khiến Vân Thiên Mộng mải mê ngắm nhìn nên lúc này mới lên tiếng.
Khúc Phi Khanh bởi vì quá mức chăm chú nên không có phát hiện Vân Thiên Mộng đến, giờ nhìn thấy Vân Thiên Mông một thân nóng bức mà đi vào trong phòng mới thả cây kim trong tay mà đứng dậy bảo Nhạc Dao đi lấy một bát tổ yến đã ủ lạnh đến, còn nàng thì lại tiến đến đón Vân Thiên Mộng.
"Nha đầu ngươi đến mà không nói với ta một tiếng, thời tiết bên ngoài nóng như vậy, thật là khổ cho ngươi!"
Khúc Phi Khanh kéo Vân Thiên Mộng lại ngồi trên chiếc chiếu mềm trên giường, tay kia thì cầm chiếc quạt hình tròn phe phẩy quạt gió cho mát.
Vân Thiên Mộng thấy cử chỉ của Khúc Phi Khanh lúc này thực sự là một tiểu thư khuê các cổ đại lại nhớ đến vẻ kiên định của Cốc lão thái quân. Vẻ mặt vẫn nở nụ cười gượng mà "cãi lại" Khúc Phi Khanh: "Như thế này chẳng phải là để cho tỷ thấy mà thương hay sao? Nhưng mà tại sao trời nóng như vậy mà tỷ còn gấp gáp thêu bức tranh lớn như vậy, cẩn thận sẽ khiến mắt bị hỏng đấy!"
Lúc này đã qua buổi trưa, Vân Thiên Mông thấy trong mắt Khúc Phi Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vuong-phi/1677180/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.