Một đầu tóc trắng làm người ta muốn quên cũng không được, không phải Dung Vân Hạc thì còn là ai?
Dung Hiền Thái Phi là cô cô của Dung Vân Hạc, mà Dung Vân Hạc rất được vị cô cô này cưng chiều sủng ái, trong lòng Vân Thiên Mộng cũng hiểu được tại sao Dung Vân Hạc lại ngồi chơi ở đây. (DG: khổ thân anh, ngồi chơi mà cứ có cảm giác như đang tự kỷ vậy )
Còn đang do dự không biết có nên bước vào trong lương đình hay không thì Dung Vân Hạc đã phát hiện ra nàng, ở trong đình vội đứng lên, ánh mắt sâu sắc nhìn nàng.
“Vú, Mộ Xuân, theo ta tới chào Dung công tử!”
Mặc dù nam nữ khác nhau, nhưng đối phương đã thấy mình, nếu lúc này xoay người đi thì lại trở thành vô lễ. Vì thế Vân Thiên Mộng nhẹ giọng nói với vú Mễ và Mộ Xuân, để các người cùng mình đi tới lương đình.
Dung Vân Hạc khí vũ hiên ngang đứng ở trong đình, mái tóc che đi quá nửa khuôn mặt làm cho người ta không thấy rõ vẻ mặt hắn lúc này như thế nào, một thân hiền hòa không giống như những lúc quái gở khi ở gần người khác làm cho vú Mễ và Mộ Xuân ở phía sau Vân Thiên Mộng cũng không e ngại Dung Vân Hạc nữa.
Vân Thiên Mộng chân thành đi về phía đình, ánh nắng mặt trời ấm áp xuyên qua đám sương chiếu lên thân thể của nàng tạo thành ngất quang nhàn nhạt, khiến cho Dung Vân Hạc nhìn thấy cũng ngây người như nhìn thấy tiên nữ. Vân Thiên Mộng từng bước đi lên bậc thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vuong-phi/1677153/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.