*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Tuấn sau một tuần mới tỉnh lại, câu đầu tiên khi cậu tỉnh lại chính là: “ Uông Uông....”
Đái Hải nhìn cậu, cũng không bộc lộ ý tứ gì.
Tần Tuấn nói không ra câu, ê a được vài tiếng, cuối cũng nghiêng đầu sang một bên, rên thêm hai từ: “ Thê thảm.”
May mắn nhất chính là Uông Uông cũng phải nằm giải phẫu, căn bản là không quản được sống chết của cậu, cậu bé phục vụ cùng bạn gái cũng đến thăm, nhóc phục vụ tham tiền vô cùng mà lại lì xì chúc cậu mau khỏe, lớn giọng nói: “ Ông chủ nhỏ, anh an tâm đi, em sẽ giúp anh lừa ông chủ Uông Uông.”
Ông chủ nhỏ đang mặt mày hớn hở, vơ cái này gắp cái nọ vừa nghe xong mặt mũi liền tức giận.
Tiểu Ái cũng đến thăm Tần Tuấn, lấy ngón tay chọc chọc cậu: “ Lại gần không ít nha?” Vẻ mặt đểu cáng.
Tần Tuấn buồn khổ, “Tôi còn bị bệnh đây này, cậu có thể phản ứng như người bình thường không hả?”
Tiểu Ái mắt trợn trắng, “Anh cũng đâu cần mạng, cần gì quản tôi.”
Tần Tuấn đau lòng cực điểm:” Chúng ta cũng có chút giao tình mà.”
Đái Hải ở bên cạnh xen vào: “ Bạn hiền, Tần Tuấn à, vì cậu mà nửa tháng này anh không đi làm được, anh đây muốn nói với cậu, anh phá sản rồi, cậu cũng nên nuôi dưỡng thử một người chứ nhỉ?”
“Anh?” Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-vi-ai-tinh-cai-goi-la-ai-tinh/2796038/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.