Một cái bàn tròn, Li Hựu nhất định phải kéo ghế chen chúc đến ngồi bên cạnh Du Trì, mục đích rất rõ ràng.
Nghe Du Trì nói, Li Hựu khẽ hất cằm, nói: "Tôi không thấy chật."
Mình còn cách xa Trì Trì một khoảng bằng hai ngón tay đây này.
Du Trì nhìn y, lại hỏi: "Không nóng sao?"
Trời nóng như thế này, hơi lạnh trong phòng ăn lại không đủ, Li Hựu ngồi gần như vậy, Du Trì cũng có thể cảm nhận được nhiệt khí tản ra từ người y.
Sau khi Li Hựu nghe xong lấy tay quạt quạt cho Du Trì, ngữ khí quan tâm: "Trì Trì nóng sao?"
Kim Ngao cách xa chiến trường bên kia, nghe Li Hựu nói xong lại yên lặng phun tào trong lòng – Du Trì không sợ nóng, đang chê anh phiền đó.
Thấy Li Hựu như vậy, Du Trì có chút không dễ chịu, yên lặng mà di chuyển về phía Ngôn Dục, trả lời: "Không nóng."
Ngôn Dục nhìn Du Trì lại gần mình, gắp cho cậu một miếng sườn xào chua ngọt. Du Trì quay đầu nhìn anh. Ngôn Dục bình tĩnh nói: "Đừng để ý tới y, ăn cơm đi."
Ngôn Dục nói xong còn liếc mắt nhắc nhở Li Hựu một cái. Li Hựu không sợ, trái lại còn khiêu khích nhe răng với anh.
Ngôn Dục dời ánh mắt, nhàn nhạt nói: "Đã hóa hình rồi mà vẫn trẻ con như thế."
Li Hựu nghe vậy ngẩn người, sau đó nhắm mắt lại: "Tôi thích, ai mượn anh quan tâm."
Hàm răng của Ngoa Thú rất sắc nhọn, trước đây lúc Li Hựu dùng hình thú chiến đấu thường thích nhe răng trợn mắt với đối thủ, để tạo áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tu-van-hon-nhan-phi-nhan-loai/1005423/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.