Nhìn biểu tình của Ngôn Dục và Li Hựu, Du Trì cảm thấy Mộc Lăng này có liên quan tới bọn họ rất nhiều. Nhưng với bầu không khí hiện tại, Du Trì cũng không tiếp tục hỏi.
Li Hựu thì ngược lại, đôi mắt đào hoa tươi cười đi tới bên cạnh Du Trì, nói: "Cậu tên là Du Trì đúng không?"
Du Trì gật gật đầu.
Cánh tay dài của Li Hựu vòng qua đặt trên vai Du Trì: "Thật là có duyên, từ nay về sau chúng ta sẽ là bạn bè."
Du Trì: "???"
Du Trì nghĩ thầm – cái quỷ gì vậy? Cái gì mà chúng ta sẽ là bạn bè?
Ngôn Dục nhìn cái tay đáp trên vai Du Trì, chỉ cảm thấy chướng mắt, nhưng anh chỉ liếc nhìn Li Hựu một cái, cuối cùng không nói gì nữa.
Li Hựu cũng không để ý tới biểu tình của Ngôn Dục, đẩy Du Trì qua bên cạnh, vừa đi vừa nhìn xung quanh, nói: "Trì Trì à, cậu ngồi ở đâu vậy? Mỗi ngày cậu phải làm những gì? Đi làm có chán không? Cậu..."
Li Hựu như có 10 vạn câu hỏi vì sao, vẫn luôn hỏi không ngừng.
Kim Ngao nhìn Li Hựu kề vai sát cánh với Du Trì, lại nhìn Ngôn Dục một chút, thở mạnh cũng không dám. Hắn luôn có cảm giác một giây sau lão đại sẽ lập tức bạo phát.
Mà Du Trì bên kia đã bị Li Hựu đẩy đi, nghiêng đầu liếc mắt nhìn cái tay trên vai mình, cau mày, nhưng cuối cùng vẫn không hất tay của y ra.
Không biết Li Hựu đến Phi nhân loại để làm gì, nhưng nghe Li Hựu nói linh tinh bên tai, trong lòng Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tu-van-hon-nhan-phi-nhan-loai/1005422/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.