Edit: Mr.Downer
Khi chân trời vừa lộ ra tia sắc ngân bạch, Lục Tư mở mắt, xuống giường, đi rửa mặt. Trong một đêm, những chuyện trước đây liên tiếp hiện lên trong đầu cậu, những hình ảnh ố vàng, như xem lại một thước phim cũ kỹ. Cậu muốn chấm dứt thước phim này, nhưng hồi ức không chịu ngừng lại, khiến đầu cậu đau như muốn nứt ra.
Hôm nay, Lục Tư muốn cùng phỏng vấn, tìm hiểu chút tình huống với một doanh nhân trẻ. Cậu nhìn hình ảnh của chính mình trong gương, cằm nhọn nhỏ nhắn, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt mở to, tóc tai bù xù hơi dài che đi cái trán. Lục Tư bây giờ cùng bé mập Lục Tư mà Tề Viễn lần đầu gặp vào năm lớp chín như hai người khác nhau, nhưng không hiểu tại sao Tề Viễn lại không có một chút do dự nào mà nhận ra cậu.
Lục Tư vừa đẩy cửa ra thì ngay lập tức nhìn thấy Tề Viễn đang ngồi trên bậc thang ngoài cửa. Trong lòng dưới sự kinh ngạc mà suýt rơi nước mắt, năm năm trước cậu ở sân bay chờ hắn một đêm, năm năm sau lại đổi thành Tề Viễn ngồi bất động ngoài cửa đợi cậu một đêm.
Sắc mặt Tề Viễn uể oải, nhưng vừa thấy Lục Tư đi ra, đôi mắt hắn như phát ra ánh sáng làm bỏng người: “Tư Tư, em rốt cuộc cũng ra ngoài.”
Giọng nói Tề Viễn khàn khàn, Lục Tư nhíu mày, lúc này mới phát hiện trên đất có rất nhiều tàn thuốc to nhỏ: “Anh đã hút bao nhiêu điếu, không cần cổ họng nữa sao?”
Vì ngồi nguyên một buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tu-tai-vien-dao/2952506/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.