Con hẻm nhỏ đường vào nhà An Lâm những năm còn đi học.
Trước khi vào hẻm cô có liếc trộm đồng hồ nhà hàng xóm, đã hơn 11 giờ rưỡi trưa, giờ này chắc chắn mẹ đã về nhà rồi.
Đúng vậy, lúc này mẹ vẫn còn sống.
An Lâm dừng lại trước cửa nhà một lúc lâu. Căn nhà này không phải là của hai mẹ con, là nhà của một gia đình vì nông thôn không đáp ứng được nhu cầu cuộc sống của họ nên bỏ lại đi nơi khác. Thương mẹ con An Lâm cực khổ nên họ cho không luôn.
An Lâm và mẹ sống ở đây cũng được hơn 10 năm ròng rã.
Tâm tư cô trở nên trống rỗng, nhớ lại nhiều chuyện.
Vốn dĩ khoảng khắc mà mẹ nhắm mắt xuôi tay, An Lâm dường như không còn bình tĩnh, còn nhớ lúc đó An Thanh bên cạnh phải ôm chặt lấy cô đang ngã quỵ dưới sàn bệnh viện.
An Lâm và mẹ vào năm cô lên đại học mới chuyển lên thành phố sống, trước đó hai người đều là ở nông thôn.
Cuộc sống vào những năm ở nông thôn ấy, đúng là có khổ nhưng mà vui. Còn từ sau khi lên thành phố, thiếu tiền thiếu việc, cuộc sống chật vật biết bao nhiêu.
Đã nhiều lần mẹ An Lâm - bà Hạnh Trang đòi cô đưa mình về nhà nhưng An Lâm nhất quyết không đồng ý, ba phần là do không đủ chi phí đi lại cho bà, bảy phần là không an tâm để một mình bà ấy tự mình chăm sóc bản thân.
Năm An Lâm đang ôn luyện cho đợt thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-troi-vua-rang-nang-vua-len/2906685/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.