Khuôn mặt xinh đẹp của Khương Du xuống sắc nhưng không định không phản ứng hay phớt lờ Thiên Tình. Bản tính Khương Du dễ mềm lòng, sự ga lăng ngấm vào máu não từ khi chưa phân hóa thành Omega bộc phát.
Cậu được cha mẹ dạy dỗ thành Alpha những mười sáu năm, một Omega đáng thương nhu hiền yếu ớt đứng nép mình ở mé cửa lớp,bị vô số người qua lại chỉ trỏ, để ý đánh giá thì thật nhẫn tâm . Thanh danh ít nhiều sẽ đồn đại lời qua tiếng lại.
Khương Du gật đầu, nói nhỏ với Diệp Ngạn:
"Tôi ra ngoài xử lý chút chuyện nhé, cậu học tiếp đi."
Diệp Ngạn im lặng không nói câu nào, nhìn cậu càng ngày càng khuất xa khỏi tầm tay đáy mắt ánh lên tia thất vọng,đau lòng không rõ cảm xúc phủ tán sương mù xám xịt dày đặc. Hiển nhiên không ai để ý thấy vì họ bận hóng chuyện Thiên Tình với học bá Khương Thần ngoài cửa lớp.
Đứng ở cửa lớp, Khương Du mỉm cười xã giao hiền hoà nhàn nhã:
"Thiên Tình? Cậu tìm tớ có chuyện gì à?"
Thiên Tình lại gần, khoảng cách giữa hai người gần nhau thân mật dí sát mặt trước cơ thể, Khương Du hơi khó chịu lùi về đằng sau chừng một mét hơn. Người bình thường thì đã bỏ chạy thật nhanh nhưng Thiên Tình là kẻ lì lợm cứ đứng chết trân không nhúc nhích.
Thiên Tình rũ mi mắt sâu thẳm,mắt nhỏ giọt long lanh như sắp khóc:
"Tớ, tớ biết tin đồn trên mạng không đúng, cậu sẽ không..."
".... Như thế."
Khương Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tinh-luu-nien/3647288/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.