Theo Sở Mộ Bạch đến bệnh viện, Thẩm Vân Hạ hận anh tới tận xương tủy. Cô không hiểu vì sao anh ta lại làm vậy, ngay cả vợ con mình mà cũng không buông tha.
Vào phòng bệnh, Thẩm Vân Hạ ôm khư khư lấy hai đứa nhỏ không buông. Cô mới chỉ gặp lại con sau khi bị Joyce bắt cóc, rồi lại bị chia cắt khi Sở Mộ Bạch giam cầm cô. Cuộc sống của ba mẹ con họ từ khi nào lại không thể do bản thân họ quyết định, cô tự hỏi.
“Hai đứa có đói bụng không? Mẹ đút cháo cho tụi con ăn nhé!”
“Vâng ạ!”
Nhìn Thẩm Vân Hạ chăm sóc hai đứa nhỏ, Sở Mộ Bạch mới nhận ra chúng không thể sống mà thiếu cô được. Lúc này, anh muốn chuộc lỗi với ba mẹ con họ nhưng không chỉ Thẩm Vân Hạ, ngay cả Tiểu Thành, Tiểu Nặc cũng bắt đầu xa lánh anh.
“Bố là người xấu, con không chơi với bố nữa đâu.”
“Mẹ ơi, con ghét bố!”
Thẩm Vân Hạ quay sang nhìn Sở Mộ Bạch, cô yêu cầu anh ra ngoài để hai đứa nhỏ ăn cháo. Không còn cách nào khác, Sở Mộ Bạch bất lực quay gót rời đi.
Sau sự việc lần này, Thẩm Vân Hạ nhận ra mình không nên giữ lời với một kẻ không có tính người. Cô quyết tâm rời đi, càng xa càng tốt. Nếu ở gần Sở Mộ Bạch thêm một ngày nào, ngày đó ba mẹ con cô sẽ không được yên.
Một lúc sau, hai đứa nhỏ cười đùa vui vẻ xong ngủ say. Nhân lúc bọn trẻ chưa thức giấc, Thẩm Vân Hạ gom hết áo quần của chúng định đem ra giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-thieu-quay-dau-ngay-ngay-an-va/436147/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.