Đến tối trở về nhà, ngồi trong phòng làm việc Sở Thẩm Mặc chẳng thể nào tập trung. Từ lúc đuổi cô từ công ty trở về đến bây giờ anh vẫn chưa thấy mặt cô, rõ ràng cô đang trốn anh.
Không hiểu sao, anh lại khó chịu, tắt máy, đặt lại hồ sơ. Lưỡng lự một hồi lại thấy anh đứng trước phòng ngủ cửa cô.
Không cần gõ cửa anh trực tiếp tiến vào.
An Kỳ đang đọc sách nghe thấy tiếng động cô khẽ quay đầu lại liền thấy được hình bóng quen thuộc của anh, cô lập tức không vui.
Quyển sách cô đang đọc rất hay nên tâm trạng cũng tốt lên nhưng rồi anh đã phá hỏng tất cả, gặp anh dù cô có trúng số cô cũng vui không nổi.
Sở Thẩm Mặc cũng nhận ra thái độ ghét bỏ nhưng anh lại cố ý lơ đi, đôi chân dài bước đến cạnh giường cô.
Mắt thấy cô đang đọc sách nhưng anh vẫn hỏi.
"Đang làm gì?"
An Kỳ chẳng buồn nhìn anh vẫn chăm chú đọc sách của mình trả lời qua loa cho có.
"Đang đọc sách, không tiện nói chuyện"
Sở Thẩm Mặc cũng đã quen cách trả lời này của cô, đổi thành người khác anh đã giáo huấn một trận không hiểu sao dạo gần đây anh lại dung túng cho cô nhiều như thế.
Không để lời nói của cô vào tai, anh ngồi xuống cạnh cô, dứt khoát giật cuốn sách trong tay của cô ném ra xa.
An Kỳ bị bất ngờ đến tức giận.
"Anh làm cái gì vậy?"
Sở Thẩm Mặc lại cảm thấy đắc ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-thieu-anh-dung-den-day/2894103/chuong-21.html