Rõ ràng thuốc đã bôi hết nhưng tay anh trên người cô vẫn mân mê không ngừng.
Đặt giữa hai cánh hoa không ngừng chà sát, chốc chốc lại đụng vào điểm nhô lên của cô rồi xoa xoa.
"Ưm…thoa xong chưa?"
An Kỳ bấu lấy áo anh càng chặt, hai mắt nhắm nghiền, tựa người vào anh, hai chân run run muốn khép.
Khó chịu quá, cô không biết cảm giác này là gì, chỉ biết nó làm người cô nóng lên nơi kia lại ngứa ngáy.
Sở Thẩm Mặc cũng nhận ra điểm này, anh khẽ câu môi cười tà mị, kè sát tai cô anh nhẹ thổi hơi thở nóng rực.
"Còn bên trong nữa"
An Kỳ nghe đến lập tức tái mặt, lắc đầu nguầy nguậy.
"Không…không cần"
Sở Thẩm Mặc lại nhanh hơn cô một bước đem ngón tay cắm vào trong bắt đầu làm loạn.
Hết qua trái lại qua phải lên rồi lại xuống, mỗi cái nhích đều khiến An Kỳ co rúm người lại.
Bên ngoài cô còn tạm chấp nhận được, nhưng bên trong còn đau lắm, vẫn còn rát.
"Đau…anh đừng như vậy"
Sở Thẩm Mặc lại được đà lấn tới, ngón tay bên trong cô quậy phá càng mãnh liệt hơn.
"Siết chặt như thế bảo đau là đau như nào?"
An Kỳ cắn lấy môi mình hai tay nhỏ bé của cô bắt lấy cánh tay to lớn rắn chắc như đá của anh giữ chặt.
"Đau…ưm"
Cô phản kháng là thế, nhưng anh vẫn miệt mài khuấy đảo, An Kỳ bất lực chỉ có thể nhích người về sau né tránh.
Mà cô lại kinh hãi phát hiện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-thieu-anh-dung-den-day/2894098/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.