Nằm trên giường ngủ, từ đằng sau, Sở Thẩm Mặc luồn tay qua eo An Kỳ, ôm sát cô vào lòng mình.
Anh hôn lấy gáy cô rồi cổ cô.
An Kỳ bị nhột làm cho khó chịu, vỗ vỗ vào tay anh.
"Khuya rồi không đi ngủ, làm gì vậy?"
Sở Thẩm Mặc lại bày ra bộ dạng đáng thương. Vùi mặt vào hõm cổ cô anh khẽ nói.
"Không ngủ được"
An Kỳ mệt mỏi với cái tên em bé to xác này. Càng ngày sao cô thấy hắn càng trẻ con với cô.
Hắn phát triển ngược hả? Người ta càng lớn càng trưởng thành, còn hắn càng lớn thì càng trẻ trâu.
Cô nhớ lúc hắn 15 tuổi đã một tay điều hành bộ phận Marketing của Sở Thị.
Còn bây giờ thì xem hắn đi. Nhõng nhẽo với cô.
"Em ru tôi ngủ đi!"
An Kỳ giật giật khoé môi.
"Nhiêu tuổi rồi?"
Sở Thẩm Mặc thành thật đáp.
"Hư tai"
An Kỳ nhíu mày hỏi lại lần nữa.
"Gì?"
Sở Thẩm Mặc lần này mới nghiêm túc đáp.
"Hai tư"
An Kỳ mệt mỏi, xong rồi không hiểu sao cô lại cười. Cái tên này giờ còn biết pha trò.
"Video xoá rồi, hợp đồng cũng đốt rồi. Cô nhi viện vừa hỗ trợ hơn 500 triệu, em hứa với tôi, sau này có gì cũng đừng giận tôi có được không?"
Vừa nói vòng tay của anh càng siết chặt hơn, âm thanh anh nho nhỏ, nghe như lời xin lỗi.
Trong lòng An Kỳ lại dao động. Cô tin hắn nói thật, vì cô chẳng có gì đáng để hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-thieu-anh-dung-den-day/2894034/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.