“Oa ——” Nhất thờiTiền Hựu bị con chó này cọ cọ vào, vừa định cúi người sờ sờ vào nó, Tiểu Nhung đứng bên cạnh giống như nhìn thấy quỷ, cổ họng gào lên một tiếnghoảng sợ: “Meo meo meo meo…”
Tiền Hựu bị tiếng kêu của Tiểu Nhung làm cho hoảng sợ, cô thấy lông trên người của nó dựng đứng lên, đôi mắt màu xanh lục nhìn thẳng về phía trước, lộ ra hai chiếc răng nanh nhọnhoắt, không ngừng lên tiếng cảnh cáo với con chó có bộ lông màu đen kia.
Tiền Hựu ngẩn người, nhớ lại hình như mèo và chó không hợp với nhau lắm,đoán chừng là Tiểu Nhung vô cùng không ưa con chó này rồi. Cô vội vàngsờ sờ đầu của nó, ôm lấy nó đặt lên ghế sa lon, “Đừng sợ đừng sợ, có tao bảo vệ mày rồi. Con chó này chắc là bị lạc chủ rồi, tao đi ra ngoài tìm người chủ của nó, sẽ trở lại nhanh thôi, được chứ?”
Tiểu Nhungcũng không để cho cô đi, dùng hai chân trước ôm lấy cánh tay của TiềnHựu, và không ngừng lắc đầu với cô, mắt long lanh giống như một giây sau sẽ khóc oà lên.
Tiền Hựu nhìn nó một chút, rồi lại quay đầu nhìn con chó đang đứng ở cửa kia một chút. Cô luôn luôn rất thích động vậtnhỏ, nên nhất thời không biết phải lựa chọn ra sao, lúc đang do dự, conchó đứng ở cửa chợt kêu lên một tiếng nức nở nghẹn ngào: “Gâu gâu, ưử….”
Tiền Hựu vội vàng quay đầu nhìn lại, phát hiện con chó kia đang ngã dưới đất.
Nhất thời cô không còn quan tâm tới chuyện gì khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-yeu-duong-cua-nguoi-soi/3230853/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.