Sau khi chấm dứt các hạng mục của đại hội thể thao, mọi người liền trải chiếu ngồi ở trên cỏ, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.
Tiền Hựu dựa vào lòng của Đông Lang, hai tay Đông Lang vòng qua ôm lấy cô,nhẹ nhàng đặt máy vi tính trước hai người, đeo tai nghe xem kịch ở dướibóng cây.
Hạ Khiêm Nghiêu ngồi nghỉ ngơi cách chỗ bọn họ khôngxa, đó là một quán cà phê ngoài trời, trang trí vô cùng tao nhã xa hoa,mấy người ở công ty vẫn dùng vẻ mặt lấy lòng vây quanh anh ta nhưthường, nói ra rất nhiều lời khen, thế nhưng anh ta không có nghe đượcchữ nào, mắt vẫn chỉ nhìn chỗ ngồi của Tiền Hựu.
Chỉ thấy haingười họ tươi cười dựa vào nhau, thỉnh thoảng Đông Lang lại cúi đầu,dùng cằm cọ cọ mặt của Tiền Hựu, dùng tay giúp chỉnh lại mái tóc bị gióthổi bay toán loạn của cô.
Hạ Khiêm Nghiêu càng nhìn càng tức giận.
“Phanh.” Anh liền bóp nát ly cà phê trong tay.
Một người nhân viên công ty ngồi đối diện anh thấy thế, vội vàng thấp giọng nhắc nhở, “Tộc trưởng, ngài phải khống chế lực đạo lại, ở đây khônggiống như ở phòng họp, xung quanh có rất nhiều người nhìn.”
HạKhiêm Nghiêu liếc nhìn bàn tay dính đầy cà phê của mình, người phục vụlập tức tiến lên đưa cho anh một chiếc khăn, vì trút hết căm giận mà anh cố dùng sức lau đi cà phê dính trên tay, sau đó đứng lên, “Mấy người cứ nói chuyện, tôi còn có chút việc.”
Mấy người trong công ty lập tức gật đầu, lúc Hạ Khiêm Nghiêu rời đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-yeu-duong-cua-nguoi-soi/3230852/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.