Tôi mơ hồ nghe được có tiếng người nói chuyện, tri giác chậm rãi trở lại, cổ tay rất đau, cái gáy càng đau đớn hơn, cứ y như là bị nứt ra rồi vậy.
“Hàng lần này không tệ, nhóm máu B, thân thể khỏe mạnh, tim gan thận đều có thể dùng, không giống thằng quỷ nhỏ hôm nay, vậy mà lại bị viêm gan…” Một thanh âm thô lỗ vang lên.
“Ai kêu cha nó bán mấy thứ đồ không sạch sẽ, ăn vào thành bệnh cũng chẳng lạ gì.” Một giọng đàn ông khác truyền đến, “Nhưng mà, anh Hằng, chị hai dặn là chỉ giam giữ nó, không phải là bán nó đi, anh làm vậy không sợ chị hai…”
“Sợ gì mà sợ? Con đàn bà kia mấy chuyện này còn làm được thì làm gì có lòng thương hại nữa. Nếu thằng quỷ đó đã bị đưa đến chỗ chúng ta, cuối cùng cũng phải bị xử lý thôi, không bằng làm luôn cho tiện.”
Lòng tôi cả kinh, cả người đều tỉnh táo lại. Cổ tay bị trói sau lưng, hơn nữa buộc rất chắc. Tôi cảm thấy phía trong khuỷu tay có hơi đau, từ lời người nọ nói vừa rồi tôi đoán có thể là mình đã bị rút máu.
Nhớ tới trước khi té xỉu tôi có nhìn thấy một đôi giày xăng đan màu trắng, chắc chắn là tôi bị người ta đánh lén. Cái gáy tôi bây giờ hẳn là sưng vù như cái ‘nhà cao tầng’ rồi.
Tôi cố gắng ngồi dậy, phát hiện mình bị nhốt trong một gian phòng cỡ chừng 40 mét vuông, vách tường cũ kỹ, khắp nơi đều là bụi bẩn và mạng nhện, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ve-cua-hang-nhang-den-tu-dang/2763488/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.