Tam thúc nói: Thứ đáng sợ hơn cả quỷ thần chính là nhân tâm.
——————
Ánh đèn màu đỏ của xe cảnh sát cứ lập lòe lập lòe, khiến cảnh vật bốn phía lúc sáng lúc tối. Ánh sáng phản xạ lên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng như đao tạc của Chu Chính, diện mạo tuấn khí bức người, làm hắn trông càng thêm lạnh lùng.
“Cậu tốt nhất nên giải thích cho tôi.”
“Đã nói đi nói lại ba lần rồi nha, tôi tham gia trò truy tìm báu vật, trong lúc vô tình thì phát hiện.” Thật muốn lật bàn quá, tên đàn ông này thật khó đối phó, biết trước vậy tôi không thèm báo cảnh sát cho rồi.
Vì tôi tham gia hoạt động truy tìm báu vật nhân dịp tháng của quỷ do thổ địa công công tổ chức, giúp tiểu quỷ tìm ra bảo vật. Để hoàn thành lời thỉnh cầu cuối cùng của nó, lúc vừa phát hiện thi thể nó tôi liền lập tức báo cảnh sát.
Vốn là cũng không có vấn đề gì, tôi chỉ làm hết trách nhiệm của một công dân thôi, nhưng mà…
Tôi ngồi nhìn chăm chú như muốn đục ra một cái lỗ trên người tên Chu Chính đang đứng ngay cửa xe, người sau cũng nhìn chằm chằm tôi không tha. Đúng vật, hắn chính là đồ sao chổi, nói sao cũng không chịu thả tôi đi.
“Đừng giả ngốc, không chỉ hôm nay đâu, mỗi lần cậu đều xuất hiện ở hiện trường.”
“Vậy thì sao? Chẳng qua là trùng hợp thôi.” Dù sao hắn cũng không chứng minh được gì. Thế nhưng khi nói xong câu cuối thanh âm của tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-ve-cua-hang-nhang-den-tu-dang/2763478/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.