*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Giọng của anh thật là dễ nghe.
Đồng Đồng im lặng nằm trong lồng ngực ấm áp của Úy Ương, trong lòng chỉ cảm thấy bản thân có thể một lần nữa sống lại, một lần nữa ở bên anh, thực sự là phúc tu tám đời.
"Không muốn đi mua quần áo, chỉ muốn ở cùng anh." Chẳng sợ không làm gì, không nói gì cũng không sao, chỉ cần anh vẫn ở bên cô là được.
"... Được." Anh xoa đầu cô, dịu dàng nở nụ cười. Thực ra anh cũng có khác gì đâu? Chỉ cần cô ở bên cạnh anh, anh liền cảm thấy vô cùng vui vẻ và thỏa mãn, không muốn làm gì khác.
Thế là hai người ngồi tại sofa cả một buổi trưa, may là sofa có thể nghỉ ngơi, còn có TV để giải sầu. Đến tối, hai người cùng nhau ăn một bữa tối vô cùng lãng mạn dưới nến, rồi mới nắm tay nhau về nhà.
Những ngày vui vẻ luôn trôi qua thật nhanh, thời gian kế tiếp, hai chị em Khổng gia luôn an phận, không xuất hiện, ngay cả Trần Ấu Thuần... Đó là chuyện của Lục Nhi, Đồng Đồng chỉ ngẫu nhiên tỏ vẻ quan tâm một chút là được, dù sao cô cũng đã xác định anh trai nhà mình không có ý gì, chuyện này giờ sao cũng được.
Trời dần lạnh, gần tới năm mới, cả nhà trên dưới đều bắt đầu chuẩn bị tân niên, ngay cả ông bà Úy, người bình thường vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881602/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.