Một tiếng chạm đũa vang lên, Đồng Đồng sau khi ăn uống no đủ cuối cùng cũng thoả mãn. Cô vỗ vỗ bụng, thoải mái thở dài một hơi, hình như ăn no quá rồi...
Đồng Đồng vừa quay đầu đã thấy Úy Ương đang nhìn mình cười, nhất thời đỏ cả mặt, hỏi: "Anh nhìn gì?"
"Nhìn em." Úy Ương lấy khăn tay lau miệng cho cô, thuận tay lau sạch sẽ hai móng vuốt nhỏ, thấy cô lại muốn vỗ bụng thì vội vàng ngăn lại: "Vỗ nữa thì sẽ đau." Hơn nữa trên tay cô còn có dầu, cô bé này, không có lúc nào để anh bớt lo.
Tuy nhiên anh cũng không quá lo lắng, dù sao thì anh cũng sẽ vĩnh viễn ở bên cô, cô sẽ không sao cả.
Đồng Đồng giương miệng cho anh lau sạch sẽ, cả người nằm trên đùi anh, cảm thấy vài giờ trước cứ như một thước phim.
"Này, anh Úy Ương?"
"Hử?" Úy Ương đưa tay gạt đi vài sợi tóc lòa xòa trước trán cô.
"Sau này anh không thể hung dữ với em như vậy nữa." Cô chớp đôi mắt lấp lánh nhìn anh, "Anh ghen thì cứ nói với người ta, cứ như vậy... Em sẽ sợ." Đồng Đồng cầm một ngón tay anh, vô cùng ủy khuất.
Sau khi tức giận xong, Úy Ương mới phát giác bản thân không khống chế được, mỗi lần gặp chuyện liên quan đến cô, anh luôn không có cách nào khống chế được cảm xúc của bản thân: "Là lỗi của anh, sau này sẽ không như vậy nữa, em tha thứ cho anh, được không?"
Sau này anh ghen, tuyệt đối sẽ không đối phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881601/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.