Hai người ôm nhau không một kẽ hở, Đồng Đồng cọ cọ trong lòng Úy Ương như con mèo nhỏ, tai mèo trên đầu vẫn luôn mang, bao tay bao chân hình móng vuốt cũng chưa cởi, bây giờ cọ trên người Úy Ương khiến anh ngưa ngứa, không khỏi nghiêng người trốn tránh.
Muốn nói thiên tài toàn năng như anh có nhược điểm gì...trừ cô thì chỉ có sợ ngứa. Chuyện này chỉ có Đồng Đồng biết, cho nên tuy cơ thể rất đau nhức nhưng cô vẫn bướng bỉnh dùng đầu cọ cọ anh, bị Úy Ương ôm chặt không thể động đậy.
Anh thực sự không muốn buông cô ra, chỉ muốn cả đời ôm cô như vậy. Nhưng lý trí khuyên anh nên mang cô đi tắm rửa, thế là anh luyến tiếc buông cô ra, vuốt ve ôn tồn năm phút mới bế Đồng Đồng vào phòng tắm.
Xả nước xong, Úy Ương cởi bao tay bao chân cô ra, sau đó bế cô vào bồn tắm, anh vắt khăn lông, tỉ mỉ lau chùi vết máu và tinh dịch giữa hai chân cô, chân mày cau lại.
Anh không kìm được mà bắn bên trong, cô còn nhỏ, không thể mang thai được, nhưng uống thuốc không tốt cho cơ thể cô, hơn nữa, bởi vì chưa từng dự định muốn cô khi cô mười sáu nên anh không có thuốc mỡ để cô bôi.
Nghĩ đến đây, Úy Ương có hơi tức giận, trừng mắt nhìn Đồng Đồng nhưng động tác trên tay vẫn dịu dàng không gì sánh được: "Đáng lẽ em nên nói cho anh."
"Nói trước thì anh sẽ không bất ngờ mà! " Đồng Đồng bĩu môi, vô cùng tủi thân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-trung-sinh/1881596/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.