Edit +Beta: Anky
"Vi thần tham kiến bệ hạ!"
"Miễn lễ." Văn Đế mỉm cười ôn hòa, nhìn hắn, đột nhiên nhớ tới người trẻ tuổi tài hoa hơn người trên Chiêu Minh Điện năm đó, thoáng cái hai mươi năm đã qua, "Ngươi vội vã đến cầu kiến, đến tột cùng có chuyện gì quan trọng?"
Mục Bách cũng ngàn vạn cảm khái, nghiêm nghị nói: "Thần đến, là muốn mời bệ hạ cho thần một cái công đạo!"
"A?" Văn Đế khó hiểu.
Mục Bách gằn từng chữ: "Đoan Mẫn trưởng công chúa!"
Tiếp theo, Mục Bách đem chuyện hôm qua một lời nói xong, nói đến lúc ái nữ gặp nạn, nhịn không được hai mắt đỏ bừng, Văn Đế nghe được nhíu mày, "Đoan Mẫn không đến mức hồ đồ như thế, việc này..."
"Vi thần không dám vu hãm cho nàng ta, chỉ là chuyện này cùng trưởng công chúa thoát không khỏi liên quan, nhưng trưởng công chúa thân phận cao quý, không ai dám mạo phạm, vi thần..."
Nghe đến đó, Văn Đế mới biết được ý tứ Mục Bách, cũng không phải muốn ông giáng tội Đoan Mẫn, mà là muốn ông hạ lệnh Đoan Mẫn phối hợp điều tra, quang minh chính đại tra ra chân tướng... Dù sao một nữ nhi quan viên tứ phẩm cùng Đoan Mẫn trưởng công chúa, ai cũng biết sẽ thiên vị ai.
Nhưng Văn Đế cảm thấy, làm vậy khó tránh chuyện nhỏ nháo thành lớn, ông cố ý muốn đề bạt Mục Bách, cũng không thể bởi vì chuyện như vậy mà hạ chỉ, huống chi nữ nhi Mục Bách cũng không xảy ra chuyện gì!
"Bệ hạ..."
"Bệ hạ, thái tử đến!"
Ngay lúc Văn Đế muốn cự tuyệt, thanh âm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-tien-hoa-thanh-yeu-hau/561055/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.