Ngay sau đó, Lưu Sở Họa tiếp tục cẩn thận tìm kiếm đồ vật cô muốn.
Ít lâu sau, đột nhiên có tiếng bước chân từ xa truyền đến. Lưu Sở Họa xoay người nhìn qua phía cửa khép hờ, con ngươi hơi mở, “Tề Nhiên tới.”
Cô vung tay lên về phía camera, hoảng loạn tìm kiếm một nơi để trốn.
Sau đó, khán giả trơ mắt nhìn cô mở một cái tủ ra, dùng tay chống lên tủ nhẹ nhàng chui vào trong ngồi, sau đó hai tay cô ôm lấy đầu gối, cả người cô lập tức trốn vào trong ngăn tủ nhỏ hẹp còn không quên đuổi người quay phim đi.
Tuy nhiên Tề Nhiên không đợi người quay phim rời đi đã tiến vào như một cơn gió.
“Đây là gian lận, ở xa như vậy chỉ nghe tiếng bước chân mà có thể nhận ra là Tề Nhiên sao?”
“Trợn mắt há hốc mồm, cái ngăn tủ này dùng để đựng người sao?”
“Má ơi, Họa Họa học múa sao, xương cốt cô thật mềm.”
Phần bình luận lại ồn ào náo động lên.
Tề Nhiên hơi hoài nghi mà nhìn người quay phim một cái, “Lưu Sở Họa ở chỗ này đúng không?”
Người quay phim ngơ ngác lắc lắc đầu.
Tề Nhiên lướt qua anh ta, bắt đầu tìm người quanh căn phòng, vừa tìm vừa đả kích người khác, “Tôi đã nhớ rõ cậu, cậu là người quay phim của Lưu Sở Họa, chắc chắn cô ấy ở chỗ này.”
Tề Nhiên tìm dưới bàn sau tấm rèm đều không thấy, cuối cùng ánh mắt anh dừng lại trên một cái tủ, anh đi thẳng về hướng đó, hậu kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-thuan-phuc-chim-hoang-yen/750955/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.