Đôi mắt Tề Nhiên bỗng nhiên sáng rực, niềm vui và cảm xúc dâng trào trong ánh mắt, lấp lánh dưới làn hơi nước làm xúc động lòng người. Thế gian này có người phụ nữ như vậy, cô ấy bao dung tính khí của bạn, quan tâm đến cảm nhận của bạn, ngay cả mọi khuyết điểm trên cơ thể bạn cô ấy đều thấy thú vị, cô ấy cảm nhận được một phần nhiệt tình trong tình yêu của bạn, sẽ trả lại cho bạn gấp mười gấp trăm lần như thế, cô biết tìm mọi thú vui trong cuộc sống, cùng bạn biến cuộc đời này thành vở kịch tràn đầy niềm vui và tiếng cười. Gặp được người phụ nữ như vậy, sao có thể không cảm thấy hạnh phúc.
“A, cậu chủ nhỏ khóc rồi?” Viền mắt anh chỉ hơi rơm rớm đỏ, Lưu Sở Họa trừng to mắt, khoa trương trêu chọc anh, phá vỡ bầu không khí cảm động, làm cho anh vô cùng ngại ngùng và tức giận.
“Cái rắm ấy” Tề Nhiên mở miệng chửi tục một câu, “Em mới khóc ấy.”
Lưu Sở Họa dịch sát người lại nhìn, mũi sắp chạm vào mặt anh, “ Đến đến đến, để em xem, xem thử anh có khóc không?”
Quả nhiên chỉ có tầng hơi nước mỏng manh, Tề Nhiên chớp mắt hai lần liền biến mất, Lưu Sở Họa tiếc nuối thở dài một hơi, “Còn nghĩ không biết anh có thật sự khóc không ấy chứ?”
“Em cả ngày đều mong chờ cái gì thế hả?” Tề Nhiên nhịn không được trợn mắt.
“Mục tiêu đời người của em là mỗi ngày đều làm cho anh khóc trước mặt một lần.” Cô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-thuan-phuc-chim-hoang-yen/750952/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.