Dường như trong video có thể nghe được tiếng Tề Nhiên bất đắc dĩ thở dài, sau đó anh vòng lại đây từ phía sau, xuất hiện trên màn ảnh.
Anh lập tức đi đến bên người Lưu Sở Họa ngồi xổm xuống, nhặt một nhánh cây lên nhàm chán chọc chọc hai cái. Lưu Sở Họa cũng không chê anh phiền, cô chỉ lo đốt lửa lên rồi lấy một cái hộp cơm inox ở bên cạnh ra đặt lên bếp, sau đó cô đổ một chai nước khoáng vào, trong lúc chờ nước sôi cô đi xử lý con thỏ hoang.
Không biết sợi dây thần kinh nào của Tề Nhiên bị chập, đột nhiên anh nói một câu, “Không thể ăn thỏ, thỏ đáng yêu như vậy.”
“Vừa nãy ai là người tàn nhẫn giết hại con thỏ?” Lưu Sở Họa phối hợp mà giả vờ khóc, “A thỏ nhỏ thật đáng thương, nếu mày trên thiên đường có linh, lúc trở về trả thù nhớ tìm đúng đối tượng nha, là vị anh trai bên cạnh này đã giết mày.” Cô làm biểu cảm không đành lòng nhưng tay vẫn không dừng động tác lại, cô rắc gia vị đều lên trên thịt thỏ rồi nhét không ít hương liệu vào trong bụng nó.
Tề Nhiên khẽ mỉm cười, mở hành lý của cô ra, “Sao cái đồ vật lung tung lộn xộn gì em cũng mang theo vậy?”
“Vậy anh đừng ăn, nếu không có mấy thứ này, anh không thể ăn thịt được đâu!” Lưu Sở Họa hơi tiếc nuối, “Chỉ tiếc rằng không có hành gừng tỏi, cũng không biết làm ra ăn có ngon không.”
Lưu Sở Họa xử lý thịt thỏ xong thì nước cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-thuan-phuc-chim-hoang-yen/750946/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.