Mấy ngày sau.
Ngày hè ánh nắng chói chang, thiếu đi những cơn mưa dầm triền miên của mùa xuân.
Thế nhưng thời tiết thế này lại rất thích hợp để ra ngoài du ngoạn, Nguyễn Linh Huyên hẹn Ngụy Khiếu Vũ đi đến ngoại ô phía bắc cưỡi ngựa.
Trong thành Thịnh Kinh phố phường sầm uất, phòng ốc dày đặc, cũng không thích hợp cưỡi ngựa phi nhanh trên đường cho nên ngoại ô phía bắc đã trở thành địa điểm lựa chọn du chọn du ngoạn, tản bộ tốt nhất của các công tử tiểu thư trẻ tuổi trong ngày thường.
Nguyễn Linh Huyên và Ngụy Khiếu Vũ cưỡi ngựa ra khỏi thành, mới đi đến bãi cỏ ngoại ô phía bắc thì đã oan gia ngõ hẹp tình cờ gặp phải đám người Chương Nguyên Côn.
Đám công tử này đang luyện kỵ xạ, các bia ngắm làm bằng cỏ được cắm xuống đất tạo thành một vòng tròn, người cưỡi ngựa chạy nhanh một vòng quanh bia, b.ắ.n hết mười mũi tên trong tay, cuối cùng xem xem mũi tên của ai cắm trên bia ngắm nhiều nhất thì người đó chính là người chiến thắng.
Nguyễn Linh Huyên ghìm ngựa xem bọn họ thi đấu.
Nhìn thấy còn có người không b.ắ.n trúng tám trên mười bia, nàng thấy vô cùng vui vẻ, đôi mắt cười cong thành hình bán nguyệt.
“Đây không phải là Nguyễn Linh Huyên sao?”
“Hừ, cười híp cả mắt lại, có gì buồn cười đâu chứ!”
Nguyễn Linh Huyên ra hiệu Ngụy Khiếu Vũ cưỡi ngựa đuổi theo, bản thân nàng thì kẹp chặt bụng ngựa, thúc ngựa phóng lên: “Đang b.ắ.n tên sao?”
“Không nhìn thấy sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-theo-duoi-vo-cua-thai-tu/3682037/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.