Có lẽ là ban ngày quá mệt mỏi, Lệ Nam Khê vốn định đọc sách đợi Trọng Đình Xuyên về, nhưng nàng lại cầm sách ngủ quên lúc nào không biết
Lúc Trọng Đình Xuyên bước vào phòng liền thấy tay nàng cầm cuốn sách, dựa vào giường nghỉ ngơi. Trên bàn trước giường còn đang đặt ngay ngắn hai bộ chén đũa, rõ ràng là nàng vẫn chưa dùng bữa, đang đợi hắn về cùng nhau ăn.
Nếu là trước kia, Trọng Đình Xuyên nhất định sẽ không quấy rầy nàng, lấy sách trong tay nàng ra, sau đó đỡ nàng nằm xuống ngủ, lúc nào nàng đói thì ăn. Nhưng hiện tại Lệ Nam Khê đang mang thai, nếu không ăn một chút gì đó sợ là sẽ có hại cho cơ thể. Nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng hắn nhẹ giọng đánh thức nàng, đỡ nàng ngồi dậy, hai người dựa vào tháp ăn một chút.
Lúc dùng bữa Lệ Nam Khê vẫn buồn ngủ, Trọng Đình Xuyên đút cho nàng ăn một chút cháo để lấp đầy bụng, còn hắn ăn đại mấy cái bánh bao chiên rồi cùng nàng đi ngủ.
Lão phu nhân đã lên tiếng, Lệ Nam Khê không có gì làm thì đến chỗ bà chơi.
Trọng Đình Xuyên cũng có ý này.
Thứ nhất Lệ Nam Khê đã mang thai được ba tháng, đi lại đi lại căn bản không có gì khó khăn, bây giờ vận động thì càng có ích cho sau này.
Thứ hai nếu Lệ Nam Khê một thân một mình đợi trong quốc công phủ, chẳng thà thường xuyên đến chỗ của lão phu nhân ngồi. Bây giờ đã sắp đến năm mới, sự tình trong các phòng các viện cũng rất nhiều, nếu Lệ Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-sung-the-cua-vo-tuong/985191/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.