Trở về tới Phủ Tĩnh Vương, Ngụy La bởi vì mấy ngày nay “Mệt nhọc quáđộ”, lại gặp phải Khương Diệu Lan nên tâm tình không tốt, nàng liền rửamặt chuẩn bị đi ngủ sớm. Triệu Giới có tâm muốn cùng nàng tâm sự, thấyNgụy La đã ôm đệm chăn ngủ say ở một góc, hắn không khỏi bất đắc dĩ cười một tiếng, vuốt ve vành tai nhỏ mềm mại để lộ ra ngoài của nàng, nói:“Nhóc yếu ớt”.
Ngụy La tất nhiên không nghe thấy lời này, có lẽ là nàng cảm thấy chănlụa không ấm áp bằng lồng ngực Triệu Giới, nàng trở mình, nhích rồi lạinhích chui vào trong lòng Triệu Giới, ở trong lòng hắn tìm một tư thếthoải mái, tiếp tục ngủ.
Cánh tay Triệu Giới đặt sau lưng Ngụy La, thuận thế ôm chặt nàng hơn một chút, hắn tự biết những ngày qua nàng mệt nhọc, chỉ cúi đầu hôn lêntrán nàng, cũng không có hành động quá đáng nào.
Triệu Giới nhớ tới những lời hôm nay Ngụy La nói ở cửa hàng hương liệu,nàng tình nguyện ôm theo hài tử tái giá, cũng không chấp nhận cùng người khác chung chồng. Tên tiểu tử này, bình thường nhìn mềm mại yếu đuối,thật ra lại có chủ kiến hơn hẳn người khác, trước đây thật lâu hắn đãlĩnh giáo rồi, chắc hẳn câu nói đó cũng là ranh giới cuối cùng của nàng, nàng nói cho hắn biết, là vì tin tưởng hắn.
Nàng không giống các cô nương khác, vì yêu một người liền có thể lùi một bước, lại lùi thêm bước nữa, cầu toàn chịu đựng, đến cuối cùng khôngbiết ranh giới của bản thân ở chỗ nào, cùng với ước nguyện ban đầu cáchxa vạn dặm. Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565867/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.