Hôm sau khi Ngụy La tỉnh lại, bên cạnh đã không có một bóng người.
Ngụy La dùng qua điểm tâm, nhận chén men đá màu vàng nhạt vẽ hoa lan màKim Lũ đưa tới, dùng lá bạc hà và trà Long Tĩnh súc miệng, vẻ mặt cóchút ngẩn ngơ. Hôm qua Triệu Giới thật đã tới sao? Hay là nàng chỉ nằmmơ?
Hôm qua Ngụy La ngủ gật, chỉ nhớ rõ Triệu Giới ôm nàng lên nóc nhà, sauđó không còn nhớ gì nữa. Nàng nghiêng đầu nhìn thoáng qua trên giường,đầu giường còn bày xiêm y màu ngọc lan mỏng nàng mặc tối qua, đúng là bộ Triệu Giới giúp nàng mặc vào. Xem ra không phải nằm mơ, Triệu Giới thật đã tới, cũng không biết hắn rời đi lúc nào, bây giờ còn ở sơn trang hay không…
Ngụy La có chút lơ đãng, mãi tới khi Kim Lũ gọi nàng, nàng mới bừng tỉnh hoàn hồn, chớp chớp mắt hỏi: “Kim Lũ, mới sáng sớm đã lắc lư trước mặtta là có chuyện gì muốn nói sao?”
Kim Lũ nhẹ gật đầu: “Tiểu thư, hôm nay là ngày đầu tiên Phó đại phu giúp Đại thiếu gia chữa trị, phu nhân các phòng khác đều tới thăm, tiểu thưcó muốn tới đó một chút không?”
Ngụy La suy nghĩ một chút: “Đi xem một chút cũng tốt, ngươi đi gọi Ngọc Dung cùng đi đi”.
Kim Lũ đáp vâng một tiếng.
Ngụy La về phòng đổi áo màu thạch lựu thêu hoa văn linh chi triền cànhnổi lên trên vải dệt thưa vùng Bắc Chiết Giang, phía dưới là quần lụamỏng màu trắng, bên ngoài quá lạnh, nàng lại mặc thêm một áo choàng đỏthẫm bằng lông chim viền ngoài bằng lông hồ ly. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565860/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.