Trên bàn ăn, Lý Tương không thể né tránh việc nhắc tới kê lễ của Triệu Lưu Ly.
“Thật không rõ Ngụy La có gì tốt, khiến Hoàng Hậu Nương Nương xem trọngnàng ta như vậy…” Lý Tương uống xong một chén canh đậu phụ nấu với gạchcua (1),có chút căm giận bất bình, lầu bầu lẩm bẩm oán hận.
Cao Dương Trưởng Công Chúa tất nhiên không ngừng an ủi nữ nhi, lo lắngnàng ăn không đủ no, lại đẩy một đĩa bánh phục linh (2) tới trước mặtnàng, dịu giọng nói: “Đừng nghĩ nữa, con ăn no bụng trước rồi nói sau.Học bài cả đêm, bây giờ chắc là đói không chịu được rồi”.
Lúc vừa trở về Lý Tương quả thật rất đói, nhưng nãy giờ cũng ăn khôngít, nàng lắc đầu nói: “Con no rồi, nương”. Nàng nghiêng đầu nhìn thấy Lý Tụng đang cầm đũa, hắn ngồi đối diện hình như đang đăm chiêu suy nghĩgì đó, bộ dáng không tập trung, Lý Tương liền hỏi: “Ca ca, ca ca đangsuy nghĩ cái gì? Muội thấy ca ca cứ ngồi đó không ăn gì cả”.
Lý Tụng hoàn hồn, trên mặt không có chút biến hóa, bình tĩnh gắp một cái bánh cải ngọt (3),cắn một cái, lãnh đạm nói: “Không nghĩ gì cả”.
Cao Dương Trưởng Công Chúa thấy hắn như vậy, nhịn không được mà quantâm: “Có phải tay lại bị đau không? Vài ngày này rãnh rỗi con dùng taytrái luyện võ đi? Mấy lời đại phu nói có nhớ kỹ không, phải dưỡng thậttốt, không thể gấp gáp trong chốc lát được”.
Lý Tụng dạ một tiếng: “Con đều nhớ kỹ”.
Từ sau khi ở Phủ Định Quốc Công về, tay Lý Tụng bị thương, thời gian này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565818/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.