Trước mặt là hoa hải đường thơm ngát, sau lưng là lồng ngực rộng lớn ấmáp của nam nhân, trong nháy mắt, Ngụy La phải thừa nhận, nàng có chútđộng tâm.
Lỗ tai Ngụy La bị ngứa, nàng rụt rụt bả vai, thanh âm nhẹ nhàng, khôngdám kinh động Dương Chẩn và Triệu Lưu Ly ở đối diện: “Đại ca ca đi Thiểm Tây làm gì?”
Ngoài miệng tiểu cô nương lúc nào cũng cự tuyệt hắn, nhưng trong lòngvẫn là quan tâm. Triệu Giới ôm eo Ngụy La chặt hơn một chút, đầu vùi sâu vào cổ nàng, hít vào một ngụm mùi hương trên người nàng: “Nơi đó xảy ra hạn hán, tình hình thiên tai nghiêm trọng, phụ hoàng lệnh cho ta tớicứu trợ thiên tai, ngày mai sẽ xuất phát”. Nói xong ngừng một chút, hônlên cổ nàng nói: “Yên tâm, bổn vương rất mau sẽ trở lại”.
Trên người nàng có hương thơm thanh nhã, không nồng nặc, chỉ khi đứngthật gần mới có thể ngửi thấy. Mùi hương này không giống như do hươngliệu bình thường tạo nên, mà giống như tỏa ra từ trong xương cốt, mềmmại mê người. Triệu Giới thích ôm Ngụy La như vậy, ngửi mùi hương trênngười nàng. Cuối cùng nhịn không được mà cảm thán: “Tiểu tử, trên ngườimuội dùng hương liệu gì? Thật thơm, sao trước kia bản vương không biết?”
Lỗ tai Ngụy La phiếm hồng, trước kia Triệu Giới đều có quy củ, săn sócnàng giống như một Đại ca ca bình thường vậy. Khi nào thì ôm nàng sátnhư vậy chứ? Bây giờ xem ra càng ôm càng thuận tay, ngay cả hỏi ý củanàng cũng không cần.
Hương thơm này là nàng học từ Hàn Thị, dùng sáp hòa với hoa hồng, xạhương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565817/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.