Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Ngụy La kinh ngạc, không biết nên trả lời thế nào.
Nàng nhìn Triệu Giới, lần đầu tiên trên mặt lộ vẻ mờ mịt. Lúc nàng chạyđi không suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn trút giận cho Thường Hoằng,nàng quá tức giận, thế cho nên ngay cả vết thương của mình cũng chẳngquan tâm. Nhưng bây giờ có người đứng trước mặt nàng, lo lắng quan tâmvết thương ở chân nàng, nàng cảm thấy cảm động. Ngụy La hít mũi, gọi:“Đại ca ca…”
Triệu Giới cúi đầu, "Ừ" một tiếng, con mắt tiểu cô nương hồng hồng, hắncòn tưởng cổ chân của nàng đau, chuẩn bị ôm nàng dậy. Ai ngờ Ngụy Ladang hai tay ra, nhìn hắn thì thầm nói: “Ôm muội một cái”.
Tâm Triệu Giới thoáng mềm, trìu mến vô cùng. Hắn nói được, cúi người ômnàng vào lòng, một tay ôm lấy eo nàng, một tay ấn đỉnh đầu nàng dính sát vào lồng ngực hắn.
Chỉ một yêu cầu nho nhỏ như vậy, sao hắn có thể không đồng ý? Huống gì hắn sớm đã muốn ôm nàng.
Thân thể tiểu cô nương vừa thơm vừa mềm, quyến luyến cọ cọ trong lònghắn, giống như ỷ lại vào hắn vậy. Trong chớp mắt, Triệu Giới tưởng rằngnàng đã hiểu tâm tư của hắn, thậm chí cũng giống như hắn khát khaonàng,nàng cũng khát khaohắn. Nhưng không đầy một lát, thân thể mềm mại tronglòng khẽ động, rời khỏi hắn, đứng trước mặt hắn cười dịu dàng, giống như không có việc gì nói: “Tốt lắm, hút no một bụng tinh lực rồi”.
Người trong ngực bỗng nhiên không còn, chỉ còn lại chút hương thơm vàhơi ấm của nàng. Trong lòng Triệu Giới tiếc nuối, trên mặt cũng khôngbiểu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-tay-su-dung-sung-phi/565793/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.